“Tôi sinh non và chịu bao ấm ức vì mẹ chồng!”

Thời gian tôi sinh nở, mẹ chồng không hề ngó ngàng đến hai mẹ con tôi. Lúc nào bà cũng nhắc đến tiền. Ngày nào bà cũng nhắc lại cái điệp khúc sắp được lấy tiền bảo hiểm chưa để đưa cho bà.

Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân mình và mong nhận được những lời khuyên chân thành từ mọi người. 
 
Tôi xuất thân từ một vùng trung du miền núi lên thành phố học, tôi gặp được anh và chúng tôi đã yêu nhau. Anh là một người hiền lành, tốt tính. Chúng tôi yêu nhau được 4 năm thì quyết định kết hôn. Ban đầu không thuận lợi cho lắm vì bị mẹ chồng phản đối. Bà cho rằng tôi xuất thân từ vùng quê nghèo, người dân nghèo vì lười lao động. Và trong mắt bà tôi cũng có xuất phát điểm như thế. Khi tôi biết điều đó tôi đã quyết định chia tay với anh ấy. Ra trường tôi xin vào làm việc tại phòng kỹ thuật của công ty gạch ở Quảng Ninh, còn anh vẫn ở nhà. Từ đây tôi đã bắt đầu với nhiều mối quan hệ mới nhưng không quên được anh. Với lòng kiên trì của anh đã thuyết phục được mẹ anh và động viên tôi, chúng tôi đã đến được với nhau. 
 
Khi cưới về điều đầu tiên tôi nghĩ đến là phải chăm làm, quý trọng mẹ chồng, vun vén cho gia đình nhà chồng. Bao nhiêu tiền cưới của hai vợ chồng và vàng mà ba mẹ tôi cho làm của hồi môn tôi đưa hết cho mẹ chồng. Bà điềm nhiên cầm số vàng đó của tôi mà không nói một câu nào. Suốt ngày công việc nhà cửa bận rộn, áp lực công việc ở cơ quan khiến cho cuộc sống vợ chồng của tôi gặp nhiều khó khăn, mãi hơn một năm tôi mới có bầu. 
 
"Tôi sinh non và chịu bao ấm ức vì mẹ chồng!" 1
Tôi sinh được chưa đầy 1 tháng, ngày nào mẹ chồng tôi cũng nhắc lại cái điệp khúc sắp được lấy tiền bảo hiểm chưa để đưa cho bà (Ảnh minh họa)
 
Ba tháng đầu tôi mang thai, áp lực từ mẹ chồng khiến tôi hơi mệt mỏi. Bà cho rằng một tháng hai vợ chồng tôi đưa cho bà 8 triệu là quá ít, nhưng vợ chồng tôi làm gì có nhiều tiền. Tôi thì làm quản lý của công ty Hàn quốc lương được 6 triệu đồng/tháng. Chồng tôi làm kế toán lương được 6.5 triệu đồng/tháng. Chính vì áp lực đó cộng với áp lực công việc ở cơ quan nên tôi đã xin nghỉ phép 20 ngày để về quê ngoại chơi cho thoải mái tinh thần . Khi tôi  xin phép mẹ chồng để về quê thì bà bảo: “Mãi mới có thai được không được về xa xôi như vậy nhỡ có chuyện gì thì sao?”. Nghe bà nói như vậy, tôi nghĩ rằng bà lo cho sức khỏe của hai mẹ con nên tôi không về quê nữa mà ở lại nhà chồng. 
 
Nào ngờ, tôi nghỉ được hai ngày, thì những ngày tiếp theo mẹ chồng tôi bắt tôi phải làm những việc như một người lao động chân tay. Nào là xách hồ, xách vữa, nào thì nấu cơm, nấu nước cho thợ, rồi thì đi dỡ phông bạt đám cưới… Rất nhiều việc đến nỗi người xung quanh nhìn vào cũng phải nói: “Nó đang mang thai bắt nó làm vừa thôi” thì bà đáp: “Không làm thì lấy gì mà ăn”. Tôi nghĩ bụng thôi cố gắng chịu đựng. 
 
Thời gian trôi qua em bé trong bụng tôi cũng lớn đến tháng thứ 8, tôi mệt mỏi nên thường đi làm về sớm hơn (trước đây tôi làm 12 tiếng ngày nào cũng 8h tối mới về) để tranh thủ nghỉ ngơi thì lại phải làm đủ mọi việc trong nhà trong khi đó mẹ chồng tôi cứ nhởn nhơ nằm xem phim. Nhiều khi uất ức trong lòng chỉ muốn khóc hay cãi lại một câu nhưng không dám. Còn nhiều việc mang vác khác mà đến người khỏe mạnh còn thấy mệt mỏi huống hồ là tôi đang mang thai ở tháng thứ 8. 
 
Chồng tôi thấy tôi vất vả việc cơ quan lại phải gánh quá nhiều công việc nặng nhọc, tay chân ở nhà nên tâm sự với mẹ chồng tôi rằng cho tôi nghỉ ngơi để còn đi làm. Nghe chồng tôi nói thế, bà bảo “Ngày xưa tao còn làm đến tận ngày đẻ thì bây giờ nó cũng phải thế (vì tính chất công việc ở cơ quan nên tôi không được nghỉ sớm theo quy định của nhà nước). Do phải làm lụng quá nhiều việc nặng, làm quá sức nên vài ngày sau tôi trở dạ và sinh non. Khi tôi đau bụng đẻ mẹ chồng tôi chẳng thèm ngó ngàng gì. Khi mẹ tôi ra chăm con gái sinh nở, tôi biết bà không có tiền để lo cơm nước cho con nên đã bảo chồng đưa cho mẹ đẻ tôi 8 triệu. Vậy mà bà nói trước mặt mẹ đẻ tôi là:  ‘Không đưa tiền tao cho mày ăn muối’ làm mẹ tôi cũng phật lòng. Bà định về luôn nhưng nghĩ thương con thương cháu bà cố ở 12 ngày. Khi mẹ tôi về là tôi phải tự giặt giũ quần áo cho con, tự nấu cơm… Tự làm tất cả mọi việc mà không được kiêng cữ gì.
 
Các bạn thấy đấy ngày xưa các cụ còn kiêng được 1 tháng bây giờ tôi chỉ được 12 ngày. Thời gian tôi sinh nở, bà không hề ngó ngàng đến hai mẹ con tôi. Lúc nào bà cũng nhắc đến tiền. Ngày nào bà cũng nhắc lại cái điệp khúc sắp được lấy tiền bảo hiểm chưa để đưa cho bà. Hiện tại bây giờ con tôi mới được 2 tháng. Tôi rất bức xúc, mệt mỏi. Tôi quá chán nản và giờ tôi muốn li hôn….
Bảo Hiểm Bảo Việt (theo afamily.vn)
Copyright © Bảo Hiểm Bảo Việt.